Phượng xưa
Mỗi lần hoa phượng nở
Lòng ai lại xuyến xao
Lá vương non từng chiếc
Quấn vào nỗi ưu tư
Tình xa xăm thêm nợ
Trả dứt cũng chẳng đành
Thôi ta ôm mộng mị
Cho đỏ cả đường đi
Em về bên kia đó
Biết có nhớ người xưa
Ngồi ôm đàn ca hát
Như những kẻ tình si
Ai đi qua cũng hiểu
Chỉ một người vô tư
Chẳng ưu phiền rảo bước
Khúc khích mỉm cười hoa
Cho ai thêm vương vấn
Nặng nợ tình phượng xưa.
Trang (Tím)

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Tôi và thầy 18+

Thư gửi bản thân